Tiêu Kiệt lơ lửng giữa trời cao, dưới chân là tầng mây đen cuồn cuộn.
Hắn cúi nhìn doanh trại yêu nghiệt tựa như một vết sẹo thối rữa lan tràn trên mặt đất, tâm niệm khẽ động.
Kim Ô Pháp Tướng!
Thân thể hắn bỗng chốc bành trướng lớn dần, trong nháy mắt đã hóa thành Kim Ô khổng lồ toàn thân tỏa ra liệt diễm vàng rực. Đôi cánh Kim Ô giương ra che khuất trời đất, mỗi chiếc lông vũ tựa như được kết thành từ dung nham chảy và ngọn lửa nhảy múa, tỏa ra ánh sáng chói chang nóng bỏng cùng uy nghiêm khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Viêm Dương Thiên Hỏa – Lưu Tinh Hỏa Vũ!
