Đúng rồi, tặng rượu cho lão thì chắc chắn không sai. Tiết trời thu mưa lành lạnh thế này, nhìn lão già khoác áo tơi, ắt hẳn lạnh lắm, uống một ngụm rượu cho ấm người thì còn gì thích hợp bằng.
Ngư phủ ở thôn tân thủ cũng là tặng rượu, việc này chắc cũng tương tự.
Nếu rượu cũng không được, vậy thì tặng đồ ăn, thế nào cũng có thứ phù hợp.
Nghĩ đến đây, Tiêu Kiệt mở túi đồ, nhấp chuột phải vào Tiên Nhân Túy, chọn tặng.
Lý lão đầu (Ngư ông vô danh): “Hử, ngươi muốn tặng rượu cho lão phu sao? Để lão phu nếm thử xem. Phì phì phì, rượu nhạt thế, chẳng có chút mùi rượu nào cả.”
