Quen đường quen lối, Tiêu Kiệt phi nhanh về phía Hầu Nhi Cốc, chưa đầy nửa canh giờ đã tới lối vào.
Nhìn cảnh vật quen thuộc xung quanh, Tiêu Kiệt hít sâu một hơi, nhảy xuống ngựa rồi đi vào trong cốc.
Tiêu Kiệt không dùng Huyễn Linh Châu để biến hình, vì ngày đó khi rời Hầu Nhi Cốc cùng Bạch Viên, hắn đã gặp mặt lũ khỉ ở đây. Nhờ có hảo cảm của Bạch Viên, lũ khỉ nơi này giờ cũng đã trở nên thân thiện.
Bước vào sơn cốc, mọi thứ xung quanh vẫn như cũ, trên cây vẫn thấy rất nhiều Đầu Thạch Viên Hầu nhảy nhót qua lại.
Tiêu Kiệt đi thẳng vào trong, bỗng nghe một tiếng gọi, vừa quay lại thì thấy một con tiểu hầu tử đang chớp chớp mắt, tò mò nhìn hắn.
