“Đúng vậy, lần này Kim Tiền Bang chúng ta mất đi một viên đại tướng, Dạ Tiêu Dao chính là huynh đệ của ta… tuy không phải huynh đệ ruột thịt, nhưng cùng nhau vào sinh ra tử, còn thân hơn cả huynh đệ ruột thịt, ngươi phải cho ta một lời giải thích.”
“Đúng đúng đúng, lúc trước đã nói rõ! Đánh trận có tiền công, người chết có tiền bồi thường, lần này Phong Chi Nhất Tộc chúng ta mất ba người, phải trả tiền cho đủ, nếu không lòng người trong đội ngũ sẽ tan rã mất.”
Nghe những lời lẽ kịch liệt của mọi người, Triệu Thanh Vân cười lạnh trong lòng, nói nhiều như vậy chẳng phải là để vòi tiền hay sao?
“Ha ha, các vị không cần kích động như vậy, đánh trận nào có ai không chết, cứ yên tâm, sẽ không để các vị chịu thiệt đâu. Cứ theo giao ước trước đó của chúng ta, dựa vào đẳng cấp để trả tiền an táng, đẳng cấp càng cao thì tiền càng nhiều, ta sẽ lập tức sắp xếp người chuyển khoản.
Còn về vấn đề lợi ích, các vị không cần lo lắng, hôm nay chỉ là thăm dò mà thôi. Kẻ địch thắng một trận tất sẽ dương dương tự đắc, ngày mai ta tự nhiên sẽ tung ra át chủ bài mạnh nhất của mình, tuyệt đối có thể giành thắng lợi. Đến lúc đó mở công hội chiến, trang bị của kẻ địch sẽ rớt ra hết, chúng ta sẽ kiếm lại cả vốn lẫn lời.”
