Cự xà vung đuôi đánh lui Tần Khôn, nó khiến không khí chấn động, truyền ra âm thanh trầm thấp, du dương. Nó để Tần Khôn dốc toàn lực ra tay, chính là muốn khiến hắn hiểu rõ chênh lệch đôi bên, ngoan ngoãn chấp nhận yêu cầu của nó.
“Hảo hán không ăn cái thiệt trước mắt… Yêu quái này quả thực vượt xa ta của hiện tại quá nhiều, trước tiên phải giữ được tính mạng, sau này cơ hội còn nhiều…”
Sắc mặt Tần Khôn biến ảo, trong lòng hắn suy tính nhanh như chớp.
Trước đó đối mặt với cự xà này, dù biết đối phương cường đại, nhưng hắn đương nhiên không thể khoanh tay chờ chết. Thế nhưng vừa động thủ Tần Khôn liền hiểu rõ, đây căn bản không phải là cùng một đẳng cấp. Thay vì chết trong danh dự, chi bằng sống sót trước đã, sau này sẽ trả lại gấp trăm lần, co được duỗi được mới là đấng trượng phu!
Cự xà từ tốn dụ dỗ: “Chấp nhận yêu huyết của ta, ngươi sẽ có thể thoát thai hoán cốt, ta sẽ không hạn chế tự do của ngươi, ngươi vẫn có thể tiêu dao tự tại như thường, lại còn nhận được sự trợ giúp của ta…”
