Tần Khôn cũng lựa chọn giải phóng luồng cảm xúc điên cuồng này, phát tiết tại thung lũng không một bóng người.
“Ầm!”
Tần Khôn dậm mạnh chân xuống đất, đại địa lõm xuống, ngọn lửa rực cháy thiêu đốt mặt đất thành dung nham, nham thạch nóng bỏng tuôn trào, Tần Khôn tung quyền phải vào không trung, một luồng hỏa diễm cương phong gào thét lướt qua, cày trên mặt đất một rãnh sâu dài mười trượng, khói đen từ đó cuồn cuộn bốc lên.
“Ầm ầm ầm!”
Tần Khôn mặc sức phá hoại trong thung lũng, tựa như một con quái thú lửa, nơi hắn đi qua, đại địa nứt toác, cây cỏ hóa thành tro tàn, cảnh tượng tàn bạo, khủng bố đó, khiến người ta nhìn thấy sẽ ám ảnh cả đời, đêm đêm ác mộng!
