“Ra mắt Chung môn chủ.”
Tần Khôn khẽ gật đầu, cũng không thất lễ, sau đó ngồi xuống.
Một vị trưởng lão Ngọc Kiếm Môn bên cạnh được ra hiệu, bèn đứng ra, vẻ mặt chân thành nói: “Tần thiếu hiệp, Chung Minh Húc ra tay tập kích ngươi, là do muội muội hắn liên tục van nài, mới làm ra chuyện này. Ngọc Kiếm Môn bọn ta nếu biết, nhất định sẽ ngăn cản hắn, ở đây xin bồi tội với Tần thiếu hiệp, cũng nhất định sẽ nghiêm khắc trừng phạt hắn!”
Vị trưởng lão Ngọc Kiếm Môn này hạ thấp tư thái, chủ động thừa nhận là lỗi của Ngọc Kiếm Môn.
Tần Khôn lại không chấp nhận cách nói này, lạnh giọng nói: “Nếu Chung Minh Húc này giết ta, các ngươi có đến tạ lỗi với ta không?”
