Người này dường như cực kỳ vui vẻ, đến nỗi tiếng cười cũng kỳ quái như vậy, tựa một con vịt đực đang động dục.
“Tiền… tiền bối.”
Kế Duyên đã từ trong túi trữ vật, từng rương từng rương lấy ra Âm Tinh.
Lúc này mà không nhận thua, thì còn đợi đến bao giờ?!
“Trả? Nếu trả lại là có ích, thì còn tu tiên làm cái gì! Khặc khặc khặc.”
