“Lúc đó nàng còn dặn ta phải nhắc nhở ngươi, bảo ngươi tìm một nơi ổn thỏa hơn rồi hãy Kết Anh, nếu không thiên tượng Nguyên Anh quá lớn, không có đạo hữu hộ trì sẽ dễ xảy ra chuyện… Ừm, nàng đoán chắc ngươi sẽ gây thù chuốc oán với không ít người.”
Long Bá lại nói thêm một câu.
Kế Duyên hít sâu một hơi, lặng lẽ ghi nhớ chuyện này.
“Vâng, vất vả cho sư thúc rồi, đệ tử đã ghi nhớ.”
Long Bá vuốt râu cười: “Yên tâm, nếu ngươi Kết Anh ở Cực Uyên đại lục này, chỉ cần truyền tin một tiếng, lão phu nhất định sẽ có mặt… Yên tâm, chuyện này không phải sư phụ ngươi sắp đặt, là do lão phu tự quyết định.”
