Hàn Phi Vũ xòe hai tay, bất đắc dĩ nói:
“Chúng ta đã là sư đồ bao năm, sư phụ còn không rõ tính cách của đệ tử sao? Sao có thể vì chút chuyện nhỏ này mà oán thán được.”
“Vậy thì tốt.”
Vân Diểu đảo chủ khẽ gật đầu, đặt chén trà trong tay xuống.
“Mấy tên phản đồ ta bảo ngươi đi dọn dẹp, ngươi xử lý đến đâu rồi?”
