U Lan đảo chủ cũng đã sớm phòng bị, hai tay nàng không ngừng kết ấn, miệng lẩm nhẩm niệm chú.
Rất nhanh, trên không trung của khu rừng rậm, mây đen ùn ùn kéo đến, mưa như trút nước đổ xuống.
Mưa tuy lớn nhưng không thể dập tắt được ngọn lửa, ngược lại còn bốc lên từng cột khói đặc, che khuất bốn phía, trong nháy mắt đã bao trùm lấy U Lan đảo chủ, khiến nàng ho sặc sụa.
U Lan đảo chủ muốn tìm đường thoát thân, nhưng bất kể chạy hướng nào cũng đều phải lao vào biển lửa.
Nói cách khác, nàng hoàn toàn không có đường thoát!
