“Rượu ngon!”
“Ai nói với huynh là rượu ngon? Là hỏi huynh công hiệu thế nào kia mà?” Phượng Chi Đào lườm một cái.
“Đúng như tiểu sư đệ đã nói, quả không hổ danh Vô Song.” Nhiễm Khôi thu Vô Song tửu trong tay vào trữ vật đại, “Vào thời khắc giao chiến mấu chốt mà uống một ngụm, quả thật có thể khiến đối phương trở tay không kịp, điều quan trọng nhất là sau đó không có tác dụng phụ nào, điểm này cực kỳ tốt.”
“Tiểu sư đệ còn không? Lại cho ta thêm chút nữa đi.”
Vân Thiên Tải nói mà không chút khách khí.
