Kế Duyên trầm mặc rất lâu, thấy Nhiễm Khôi không hề lay chuyển ý định, mới thở dài một tiếng.
“Đại sư huynh, việc gì phải khổ như vậy?”
“Khổ ư…”
Nhiễm Khôi cười khổ lắc đầu: “Tiểu sư đệ, ngươi nhập môn khá muộn, có vài chuyện hẳn là không rõ.”
“Chuyện gì?”
