"Lâm Vũ Chi tiểu tử kia quả thật có chút bản lĩnh, tiểu muội gả cho hắn, nhà chúng ta cũng không chịu thiệt." Tống Niệm Thuận nói.
"Nhưng ta cũng không kém, pháp môn Luyện Khí ngũ trọng đã có manh mối, thêm vài tháng nữa là sẽ định hình."
"Đáng tiếc tư chất của ta không được tốt cho lắm, đã tốn ngần ấy năm mới cảm nhận được liệt dương chi khí. Lại tốn ngần ấy năm mới miễn cưỡng tìm được bí quyết Luyện Khí ngũ trọng."
Nhìn nhị tử đang thở dài, Tống Khải Sơn an ủi: "Thiên tư của ngươi trong nhà chúng ta đã xem như không tệ rồi, mấy tiểu tử kia dù đã có bí quyết, vẫn còn mất mấy năm mới cảm nhận được liệt dương chi khí."
"Thiên tài khó tìm, nhưng nói không chừng lúc nào đó, nhà chúng ta lại đột nhiên xuất hiện một tuyệt thế thiên tài như người vậy." Tống Niệm Thuận nói.
