Giang hồ năm tháng, gió thổi hiu quạnh.
Một người, một bầu rượu.
Một thanh khoái đao, chém hết chua ngọt đắng cay chốn nhân gian.
Duy chỉ có nhi nữ tình trường, tựa trăng trong nước, lại như bóng cung trong chén.
Khiến bao người khổ cầu không được, lại khiến bao người tránh không kịp.
