Biết chuyện Giang Vân Khánh quỳ gối trước cửa Tống gia trong đêm mưa, Tống Niệm Thuận trầm mặc hồi lâu mới lên tiếng.
“Tiểu tử đó kiêu ngạo mấy chục năm, không ngờ lại có kết cục như vậy.”
Nghĩ lại thiếu niên từng ngạo nghễ vung quyền với hai huynh đệ bọn họ trong sân năm xưa, Tống Niệm Thuận không khỏi lắc đầu.
Bể dâu biến đổi, họa phúc khôn lường, thế sự thật khó đoán.
“Lát nữa dẫn ta đến mộ phần của cả nhà bọn họ xem sao, dù gì đi nữa cũng lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nên đốt cho họ vài tờ tiền giấy.” Tống Niệm Thuận nói.
