Dù số lần gặp mặt ít hơn trước rất nhiều, nhưng không hiểu sao, nhìn thấy hắn bình an trở về, Tống Niệm Vân trong lòng ngược lại thở phào nhẹ nhõm, nàng biết Lâm Vũ Chi muốn gặp mình nhiều hơn, nếu không cũng sẽ không chạy đến Ngu gia.
Tống Niệm Vân liền nói: “Phù muội muội và Lâm công tử cũng quen biết, đến đó không vào nhà là được, xin hãy tiện cho.”
Thấy nàng nói vậy, đệ tử võ quán cũng không tiện bác mặt, chỉ đành dẫn hai người đi về hậu đường.
Vừa ra hiệu bằng mắt cho mấy đệ tử võ quán khác cũng đang bất mãn trong lòng, vừa giả vờ tùy ý hỏi: “Chẳng hay vị Lâm công tử đây, lại là con nhà địa chủ nào?”
Tống Niệm Vân nào có thể không nghe ra ý hắn cố ý hạ thấp, trong lòng bỗng nhiên có chút không vui.
