Tiểu thái giám nhìn nửa cái bánh bao có lẽ là cướp từ miệng chó hoang, còn vương dấu răng, bất giác nuốt nước bọt.
Hắn vừa đau vừa đói, nhưng lại không dám cũng không muốn xin ăn từ tay người khác.
Lão ăn mày dường như cũng rất đau, cầm bánh bao đặt bên miệng, run rẩy hồi lâu vẫn không cắn xuống được.
Lão có chút chán nản buông tay, tựa vào bệ thờ, quay đầu nhìn tiểu thái giám: “Sao lại bị đánh ra nông nỗi này?”
Tiểu thái giám cúi đầu không nói một lời, từng tự hào là nội thị của hoàng tử, giờ lại tự ti vì mình là một yêm nhân.
