Ngu Minh Chúc còn sớm mang của hồi môn ra, nào là mười tám bộ chăn đệm, nào là vàng bạc châu báu.
Quan trọng nhất chính là Ngu gia võ quán!
Biết được Ngu gia muốn lấy võ quán làm của hồi môn, Tống Niệm Thủ cũng sững sờ.
Trước đó chẳng phải đã bàn là chỉ có mấy trăm lượng bạc, thêm một tiểu trạch viện, mấy chục mẫu ruộng đất thôi sao?
Ngu Minh Chúc cười ha hả nói: “Lão Ngu gia chúng ta chỉ có một đứa cháu gái này, sớm muộn gì cũng là của các ngươi, cho sớm hay cho muộn cũng vậy thôi.”
