Giờ đây gặp mặt, chỉ thấy ngoài dấu vết thời gian lưu lại trên người Tống Niệm Thủ, thì hơn hết, chỉ còn lại trí tuệ của kẻ đã trải qua bao thăng trầm.
Nét tuấn tú thời niên thiếu chẳng hề giảm sút, trái lại vì chút phong trần mà càng thêm phong thái.
Hạ Chu Tri không khỏi nắm tay hắn mà cảm thán: "Minh Tài và Minh Ngôn nếu có được một nửa như ngươi, ta đã mãn nguyện rồi."
Tống Niệm Thủ cười nói: "Trời sinh ta tài ắt có chỗ dùng, bọn chúng chưa chắc đã như lời người nói đâu."
Hạ Chu Tri lắc đầu, không biện giải.
