Một phần nhỏ trong số đó là do Trác Thủ Khánh nhờ người thu mua.
Người được sắp xếp đứng trên đài trung tâm, mỗi khi đốt một loại hương, gã lại giới thiệu tường tận. Nhất thời, dường như tất cả mọi người đều là kẻ sành hương, yêu hương.
Khách đến như về, không gì hơn thế.
Phục vụ chu đáo cũng đủ để lại ấn tượng sâu sắc, dù lần này chưa thể có được vật ưng ý, cũng sẽ thúc đẩy đối phương lần sau vẫn đến dự.
“Chư vị, đây chính là ‘Phiên Vân Phúc Vũ Hương’, có… hắc hắc…”
