Cả Hoàng Tuyền Quan đều do y định đoạt, tự nhiên không sợ tổn thất vài tu sĩ Nguyên Anh.
Còn các tu sĩ Hoàng Tuyền khác cũng đều có toan tính riêng.
Sợ rằng mình đi quá sớm, mà đồng bạn lại đi quá muộn, dẫn đến tổn thất không đáng có, chi bằng vượt thêm vài tầng Thiên Tinh Tháp, nắm chắc lợi ích trong tay.
Địa Minh Tử cũng có suy nghĩ như vậy, thà chết đạo hữu chứ không chết bần đạo.
Chỉ lo bản thân no đủ, còn sống chết của người khác thì chỉ quan tâm trên đầu môi chót lưỡi mà thôi.
