TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 320: Xuân Thần Dao (2)

Một canh giờ sau, Lý Thuần Cương quay người vén rèm nhìn thoáng qua, vạt áo của tiểu tử này ướt đẫm máu tươi, thân thể vẫn run rẩy kịch liệt, không ngừng vang lên những tiếng như đậu rang nổ lách tách. Đến giữa trưa, lão già lại nhìn thêm lần nữa, Từ Phượng Niên cuối cùng cũng có dấu hiệu may mắn sống sót. Hoàng hôn buông xuống, Lý Thuần Cương dừng xe ngựa tại một nơi non xanh nước biếc, hôm nay xem chừng phải ngủ đêm nơi hoang sơn dã lĩnh rồi. Đoàn xe ngoài ba hộ vệ Ngụy Thúc Dương, Thư Tu và Dương Thanh Phong, còn có hơn sáu mươi Bạch Mã Nghĩa Tòng của Phượng Tự Doanh do Viên Mãnh dẫn đầu đi theo, số kỵ binh nhẹ còn lại dưới sự chỉ huy của đại kích Ninh Nga Mi một mặt xử lý hậu sự, một mặt chặn hậu, đối phó với đội trọng kỵ Thanh Châu có thể sẽ truy sát. Tuy nhiên, Chử Lộc Sơn sẽ sớm phi ngựa đến, tin rằng đến lúc đó dù sáu trăm trọng kỵ cũng không thể gây sóng gió. Chử Lộc Sơn nổi tiếng tàn khốc khắp thiên hạ, làm việc hiểm độc tự nhiên không cần nói nhiều, tính cách lại càng cẩn trọng, nếu không với tiếng tăm của hắn, đã chết cả ngàn lần rồi. Cục thịt béo gây nên trời giận người oán này, nếu không có chút công phu giữ mạng và thủ đoạn trấn áp, tuyệt đối không dám rời khỏi Bắc Lương.

Tĩnh An vương phi tiền đồ mờ mịt, trên đường cùng Khương Nê và Ngư Ấu Vi ngồi trong xe. Một nữ tỳ mặc thanh y, mình đầy vết máu bầm đen kịt chiếm phần lớn không gian trong khoang xe. Bùi vương phi vốn ưa sạch sẽ, nhẫn nhịn vô cùng khổ sở. Mãi mới dừng xe nghỉ chân, nàng liền nhảy xuống xe. Gần đó có hơn mười khinh kỵ tuần tra cảnh giới, nàng không dám đi xa, sợ bị những tên hãn tốt Bắc Lương có thể thản nhiên xả thân này một đao chém bay đầu. Chết dưới tay những kẻ này chi bằng trở thành vong hồn dưới đao của thế tử Bắc Lương, chẳng phải song đao của hắn vô cùng đẹp mắt hay sao? Bùi vương phi liếc nhìn nữ tử yêu kiều được thế tử điện hạ gọi là Thư Tu, vừa khéo Thư Tu cũng đưa mắt nhìn lại. Thư Tu cười đầy vẻ trêu ngươi, nhìn Bùi vương phi như nhìn một con cừu non đợi làm thịt. Vương phi đã nghe được bí mật trong đầm Lô Vĩ, lòng kinh hãi, không dám đối mặt nữa, bèn quay đầu nhìn cỗ xe của lão thần tiên mặc áo da cừu, không biết lão lúc này đang làm gì?

Chẳng ai ngờ được Từ Phượng Niên đang lượn lờ nơi quỷ môn quan. Nếu minh giới thật sự có ngưu đầu mã diện câu hồn, ắt hẳn sẽ ghi hận vị thế tử đáng ghét nửa sống nửa chết này.

Lý Thuần Cương, người duy nhất biết rõ chân tướng, nhắm mắt dưỡng thần. Cũng như Lữ Tiền Đường xuất thân hèn kém, luyện kiếm bên bờ biển, vẫn luôn không ưa và không hiểu Từ Phượng Niên, Lý Thuần Cương bốn mươi năm đầu đời vung kiếm tung hoành vô địch thiên hạ, cũng không mấy hiểu tâm tư của con cháu vương hầu, phần lớn trong lòng vẫn khinh thường. Lão luôn cho rằng những công tử bột quý tộc dựa vào gia tộc che chở này chẳng đáng nhắc tới, khó thành đại sự, không chịu được khổ, tiếc mạng sợ chết. Bởi vậy trên võ đạo thường thua kém những long xà xuất thân thảo dã, càng đừng nói đến việc sánh vai chống lại những thiên tài gia học uyên thâm như Ngô Lục Đỉnh. Khi rời Thính Triều đình ở Bắc Lương, nghe nói tiểu tử này lại luyện đao, lão suýt chút nữa cười rụng răng. Lão kiếm thần khẽ tự nhủ: "Nếu tiểu tử này vạn nhất thật sự tẩu hỏa nhập ma, lão phu có đành lòng bỏ đi hai ba thành tu vi để dẫn dắt Đại Hoàng Đình đang cuồn cuộn trào ngược cho hắn không?"

Linh đan sản Thái Hư, cửu chuyển nhập trọng lô.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất