Trung niên nam tử mặc áo vải thô, quả không hổ là người có tính tình tốt đến mức không còn gì để giận, hắn cười ha hả nói: “Được được được, ta câm miệng.”
Thiếu niên, tuy nói là kiếm đồng nhưng chưa từng cõng kiếm cho lão gia, thở dài nói: “Lão gia, ta nói với người chuyện này được không?”
Kéo lừa vào thành, đứng trên đường chính nhìn về phía đầu thành nội, nam tử cười híp mắt nói: “Lý lão tiền bối và Vương lão đầu sắp thần tiên đánh nhau, ngươi đây chẳng phải làm khó ta sao?”
Kiếm đồng lùi một bước, hì hì nói: “Hay là lão gia người nhân lúc hỗn loạn nhặt về cho ta mười bảy mười tám thanh kiếm? Dù sao lão gia người là nhặt kiếm, chứ không phải trộm cướp, có gì mà ngại!”
Nam tử mỉm cười thấu hiểu: “Xem kìa, vừa nãy còn nói mặt mũi ta đặt ở đâu. Ta mà hai vai vác mười mấy thanh kiếm chạy trên đường cái, thì có mặt mũi sao?”
