TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 592: Công Công (1)

Bắc Mãng cùng Bắc Lương giao thương, trong đó tỷ lệ dùng ngựa đổi trà cực cao, phần lớn là trà thô, dùng để điều vị bữa ăn. Nhưng lâu dần, cũng hình thành vài tuyến trà mã cổ đạo, vận chuyển những loại trà ngon như Long Tỉnh, Bích Loa, Đại Hồng Bào. Đặc biệt vào thời điểm trước tiết Thanh Minh và Cốc Vũ, trên đường trà đạo thương nhân buôn bán qua lại không ngớt. Lưu Hạ Thành, một tòa biên thành lớn phía nam Bắc Mãng, gần sông nước, lại có vài con suối chất lượng nước tuyệt hảo trong thành, trong đó Tước Thiệt Tuyền càng là một trong bảy mươi hai danh tuyền của thiên hạ, khiến cho trà quán trong thành mọc san sát, đình trà rải rác. Gần cầu Ngân Đĩnh ở góc đông bắc thành có một trà quán nhỏ ven sông, không treo biển hiệu, trước cửa treo một lồng chim bằng tre, bên trong có một con vẹt lông xanh mỏ đỏ. Người ta nói vẹt học tiếng người, nhưng con hàng ngốc này hễ thấy khách là lại nhiệt tình kêu "công công công công", đây chẳng phải là tự tìm mắng tìm đánh hay sao, thật khiến người ta bực mình. Thêm vào đó, trà quán đơn sơ, bán không phải loại trà thượng hạng, chỉ là trà chén nắp truyền từ Tây Thục xưa tới, cách uống thô tục, lá trà cũng tầm thường, nên cửa tiệm càng thêm vắng vẻ. Chủ quán là một lão nam nhân có chút khí chất thư sinh, hai bên thái dương bạc trắng hoàn toàn, nhưng dung mạo lại như trung niên. Với tính cách lạnh nhạt, xa cách của lão, làm sao có thể lôi kéo được khách quen.

Tiểu nhị duy nhất trong quán là một nam tử trẻ tuổi, tướng mạo cũng coi như đoan chính, ngày ngày đeo một thanh mộc kiếm. Thỉnh thoảng, hắn bắt gặp những khách lạ không rõ nội tình bước vào trà quán nhỏ này, liền dốc sức nhiệt tình phục vụ, nhưng lại quá mức, ngược lại khiến những khách nhân ấy chán ghét, trả tiền trà xong cũng không định quay lại. Quán trà nhỏ càng thêm vắng vẻ, may mà tiền thuê không đắt, vốn liếng cũng chẳng nhiều, trà quán miễn cưỡng duy trì được. Trong ánh chiều tà, lão nhân ngồi cạnh cửa sổ, điều dây cho một cây nhị hồ da mãng. Trước đây có khách đến quán, là người sành sỏi, thấy cây nhị hồ gỗ ô mộc này âm sắc tốt, muốn bỏ tám mươi lượng bạc mua lại. Mặc cho gã tiểu nhị trẻ tuổi có khuyên nhủ, xúi giục thế nào, nói rằng có tám mươi lượng bạc là có thể mở một trà lầu lớn hơn, nhưng tiếc thay lão nhân vẫn không bán, khiến người trẻ tuổi tức đến mức suýt nữa làm thịt con vẹt kia. Giờ đây, hắn tự làm cho mình một bát mì hành thêm trứng, vùi đầu nuốt ngấu nghiến ở bàn bên cạnh, lẩm bẩm nói: "Lão Hoàng Đầu, cứ tiếp tục thế này, trà quán của chúng ta sẽ lỗ vốn mất. Ta biết lão không thiếu tiền, nhưng huynh đệ ta từng nói, ra ngoài lăn lộn giang hồ, bản thân tiêu xài hoang phí là một chuyện, nhưng đã làm ăn buôn bán với người khác, tuyệt đối không thể để thua lỗ. Lão Hoàng Đầu, lão đừng giả vờ không nghe thấy, ta đang nói chuyện nghiêm túc đó, lão mà còn giả câm giả điếc, ta thật sự sẽ nổi giận với lão đấy."

Lão đầu tử khí thái lạnh nhạt liếc xéo thanh niên đeo kiếm, châm chọc nói: "Ôn tiểu tử, ngươi chẳng phải muốn kiếm tiền, để đổi trà quán thành trà lầu, đến lúc đó có cớ mở lời với ta thuê hai tiểu nương tú khí về giúp việc sao? Nhớ nữ nhân đến phát điên rồi à? Ta đây vẫn còn vài xâu tiền, thanh lâu lớn thì không vào được, nhưng tìm vài ả dã kỹ có nhan sắc tạm được thì vẫn dư dả. Đáng tiếc dã kỹ không như quan kỹ, không thể cho ngươi hồng bao phá thân đâu."

Người trẻ tuổi họ Ôn cầm bát lớn đập mạnh xuống bàn, giận dữ nói: "Lão Hoàng Đầu, nói nhảm cái gì thế, ta là loại người đó sao?!"

Lão đầu tử cười đầy ẩn ý nói: "Tiểu tử có tiền đồ rồi đấy, dám đập bàn trước mặt ta. Ngươi có tin ta quay đầu ném ngươi vào Bắc Mãng Hoàng Cung, để lão bà nương kia đổi khẩu vị không?"

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất