Trong viện trồng mấy cây chuối cảnh tươi tốt, hạt mưa rơi trên lá chuối, tiếng động trong trẻo. Từ Phượng Niên và Từ Phác, hai người gặp gỡ nơi đất khách, bưng hai chiếc ghế ra ngồi ngay trước cửa. Từ Phượng Niên bỗng mỉm cười, thấy Từ Phác đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn tới, y ngượng ngùng nói: “Từ thúc thúc hẳn cũng biết trước đây ta có hành vi vô lương khi bỏ tiền mua thơ ca. Nhớ có lần ta đã bỏ ra chừng hai ba trăm lượng bạc mua một bài thất ngôn tuyệt cú, trong đó có một câu ‘mưa gõ chuối tiêu tiếng tiếng sầu’. Lúc ấy ta thấy rất có cảm xúc, liền mang đến chỗ nhị tỷ khoe khoang, nào ngờ bị mắng cho một trận té tát, nói đó là lời than vãn vô cớ. Ta ngẫu hứng nảy ý, liền nói sửa thành ‘mưa đập áo mỏng tiếng tiếng nặng’ thì sao, nhị tỷ vẫn không hài lòng. Ta tức giận, liền nhắm mắt làm liều, nói ‘mưa đánh chuối tiêu người đánh người, trong viện ngoài viện pặc pặc pặc’, hỏi nàng câu thơ này thế nào. Ha ha, không ngờ nhị tỷ đánh ta một trận xong, mở kim khẩu, có phần keo kiệt mà ban cho hai chữ: ‘Không tệ’.”
Từ Phác ban đầu chưa lĩnh hội được tinh túy của ba chữ “pặc pặc pặc”, có chút ngạc nhiên, mãi sau mới hiểu ý mà mỉm cười, nheo mắt nhìn màn mưa xám xịt âm u, khẽ nói: “Quả là không tệ.”
Từ Phượng Niên đang định nói, Hồng Thử chống một chiếc dù lụa thêu bước vào sân Khánh Lưu Trai. Nàng thu dù rồi dựng ngược ở cửa. Từ Phượng Niên nhớ lại lời dạy của mẫu thân hồi nhỏ rằng ô dù không được dựng ngược, liền đi đến lật ngược chiếc dù nhỏ lại. Hồng Thử mỉm cười duyên dáng, lời lẽ dí dỏm, dịu dàng nói: “Mọi việc đã xử lý gần xong rồi, tuy không thể nói là ai nấy đều hoan hỉ, nhưng đại cục đã định. Những chi tiết nhỏ nhặt cứ để họ về phủ đệ tự mình thương nghị, dù sao trên thớt cũng chỉ có bấy nhiêu miếng thịt, xẻ đi xẻ lại, cũng chỉ là rơi vào bát nhà ai mà thôi. Nô tỳ đoán chừng lại phải nhờ đến các nữ tử tới tuổi xuất giá trong gia tộc đi liên hôn, mọi người kết thành thông gia mới yên lòng. Hai ngày nay, mấy nhà có tang, mấy nhà có hỷ, đều bận rộn cả.”
Từ Phác cười xòa cho qua.
Từ Phượng Niên nhìn sắc trời, hỏi: “Hay là ra ngoài đi dạo?”
