Có một ngôi chùa từ khi được xây dựng ngàn năm đến nay, cửa chính vẫn luôn đóng chặt, bất kể là đế vương tướng soái đến viếng, hay phàm phu tục tử dâng hương, cũng chưa từng mở ra.
Ngôi sơn tự này đã sản sinh ra vô số vị cao tăng đắc đạo, vị nổi danh nhất gần đây, tục danh Dương Thái Tuế, là đương kim Đế Sư của hai triều đại, tương lai rất có thể sẽ là ba triều. Các triều đại, những cao tăng viên tịch trong chùa được ghi chép lại có hơn ba ngàn người, trong đó hơn hai trăm người được phong Quốc Sư. Khởi đầu từ Tiểu Thừa Thiền pháp đến Chỉ Quán Thiền, rồi đến ba mươi sáu vị Bồ Tát nhục thân cùng khai mở dịch trường vào triều Bắc Ngụy, Phật quang phổ chiếu, rồi đến tám trăm năm trước, Thiền tông Tổ sư chứng đắc Vô Thượng Phật quả, một lá vượt biển mà đến, truyền thụ Đại Thừa Bích Quán, cuối cùng trở thành tổ đình Phật giáo.
Gần mấy trăm năm nay, Phật Đạo tranh chấp, cứ mười năm lại cùng Đạo môn luận biện cao thấp, Thích môn đều do tăng nhân trong ngôi tự này đến Long Hổ Sơn tọa mà luận đạo. Nhưng khác với đẳng cấp nghiêm ngặt của Đạo giáo tổ đình, nơi đây không có quá nhiều quy củ câu nệ, ai cũng có thể lên núi, các nơi trên núi đều có thể đến. Nơi đây núi cao chùa cao bia cao tháp cao Phật pháp cao, núi cao, nhưng lại như tên chùa là Lưỡng Thiền mà qua loa đại khái, mãi vẫn không có tên.
Đây chính là thiên hạ đệ nhất danh sát Lưỡng Thiền Tự.
Có người nói ngôi chùa này sở dĩ gọi là Lưỡng Thiền, là tu tự thiền và tha thiền, tức thiền cho mình và thiền cho người. Nhưng hơn một ngàn năm dài đằng đẵng, dường như không có một lời giải thích chính thức thống nhất, Lưỡng Thiền Tự cũng chưa từng lên tiếng giải thích.
