TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 275: Mười ván cờ ở Vĩnh Tử Hạng (2)

Từ Phượng Niên lại móc ra mười đồng tiền, nói: "Vẫn là mười văn."

Kỳ thủ mù cầm quân trắng đi trước, ván cờ này Từ Phượng Niên vẫn sớm khơi mào sát phạt, kỳ thủ mù trầm ổn ứng đối. Ngư Ấu Vi lờ mờ nhận ra manh mối, Từ Phượng Niên cực kỳ coi trọng tấn công, nhưng kỳ thủ mù kia lại không giống đa số người đời, mà coi trọng nhất việc định hình thế trận, một vài nước cờ hiện tại trông như tiện tay đặt bừa, nhưng luôn có thể tương ứng với trung cuộc thậm chí là tàn cuộc, vô cùng linh diệu. Nếu không phải Từ Phượng Niên dựa vào những chiêu thức biến hóa khôn lường mà ép đối phương vào một trận chém giết bất chấp lý lẽ, cả hai ván đều không thể kéo dài quá hai trăm nước. Hiện tại đang là thời điểm biến cục ngàn năm chưa từng có trong giới cờ vây, khi nữ đại tài tử Từ Vị Hùng thay đổi bàn cờ từ mười lăm đường thành mười chín đường và phá bỏ quy tắc tọa tử. Theo Ngư Ấu Vi thấy, kỳ lực của kỳ thủ mù này hơi nhỉnh hơn thế tử điện hạ một bậc, nhất định sẽ một sớm kinh người, huống hồ vị kỳ thủ này có ẩn giấu thực lực hay không còn khó nói, quả nhiên là phố chợ có rồng thiêng, hẻm nhỏ có cọp dữ.

"Ván nữa."

Liên tiếp thua hai ván, Từ Phượng Niên khẽ cười nói, lần này cầm quân trắng khai cuộc bằng thế song phi yến. Định thức này từng được lưu truyền rộng rãi, nhưng gần năm mươi năm nay, các quốc thủ hàng đầu trong những trận quyết đấu đỉnh cao đều không còn dùng đến. Hoàng Long Sĩ còn nói rằng khởi tay bằng song phi yến không khỏi quá gò bó, mất đi vẻ ung dung, xem như đã phán tử hình cho bố cục kinh điển này. Từ Phượng Niên dứt khoát ngồi luôn xuống đất, kết quả là đổi sang tư thế thoải mái hơn, nhưng trên bàn cờ lại bại nhanh như núi lở, dễ dàng thua liền ba ván, trước mặt kỳ thủ mù đã chất đống ba mươi đồng tiền. Từ Phượng Niên ngẩng đầu nhìn qua mái hiên Vĩnh Tử Hạng, thấy trời đã đến giờ cơm tối. Nhưng hiếm khi gặp được một kỳ thủ giang hồ có kỳ lực cao minh đến vậy, hắn liền vẫy tay gọi Thư Tu đến bên cạnh, bảo nàng đi quán rượu mua chút đồ ăn về. Chẳng mấy chốc Thư Tu đã bưng đến một hộp thức ăn lớn, bên trong có bốn đôi bát đũa. Sau khi Dương Thanh Phong thử qua không có độc, Thư Tu mới dám đặt trước mặt Từ Phượng Niên. Từ Phượng Niên cười hỏi: "Ta chưa định đi ngay, hay là ngươi cũng dùng một chút?"

Vị kỳ thủ mù kia không câu nệ tiểu tiết, cười gật đầu. Ngư Ấu Vi vốn là nữ tử đài các quen sống trong nhung lụa, cùng Từ Phượng Niên ngồi ăn cũng không cảm thấy thất lễ. Đại kích Ninh Nga Mi thì đứng đó, vài miếng đã ăn xong bữa cơm nhanh như gió cuốn mây tan. Kỳ thủ giang hồ trong lúc chậm rãi dùng bữa, thậm chí còn chủ động nói với Từ Phượng Niên về những chỗ được mất trong ba ván thua. Nói đến những nước cờ hay, nước cờ mạnh của Từ Phượng Niên, hắn không hề che giấu sự tán thưởng. Nhắc đến vài nước đi tùy tiện vô lý, hắn cũng thẳng thắn chỉ ra chỗ thiếu sót. Từ Phượng Niên liên tục gật đầu, học hỏi được không ít, trò chuyện vô cùng vui vẻ. Từ Phượng Niên cười hỏi vị kỳ thủ có phải là đệ tử của danh gia cờ vây nào không. Vị kỳ thủ mù kia lắc đầu nói gia thế bình thường, lúc nhỏ trước khi bị mù mới bắt đầu tiếp xúc với cờ vây. Sau khi bị mù không nơi nương tựa, chỉ đành bầu bạn với bàn cờ. Ở Vĩnh Tử Hạng đánh cờ độ đã gần mười năm, số tiền kiếm được chỉ đủ ăn đủ mặc, hễ có chút dư dả là đi mua kỳ phổ của danh sĩ, chẳng để dành được chút bạc nào. Trong lúc nói chuyện, kỳ thủ mù vỗ nhẹ vào đầu, từ trong túi hành lý rút ra mấy quyển kinh điển Nho gia, đưa cho Từ Phượng Niên đang ngồi bệt dưới đất, khẽ cười nói: "Công tử dùng lót ngồi đi."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất