Từ Chi Hổ khẽ hỏi: “Đệ rất thích nha đầu đó sao?”
Từ Phượng Niên tỉnh bơ làm mặt quỷ cười nói: “Sao có thể không thích được chứ, nhìn ngần ấy năm, càng lớn càng xinh đẹp, nhìn mãi không chán, đương nhiên là thích rồi.”
Từ Chi Hổ thở dài: “Chỉ là thích thôi sao?”
Từ Phượng Niên chợt sững người, vấn đề vốn chẳng phải là vấn đề này, dường như hắn chưa bao giờ nghĩ sâu xa về nó.
Từ Chi Hổ vuốt trán đệ đệ, cười hỏi: “Tỷ tỷ rất tò mò, đệ sẽ sợ ai sao?”
