Đạo nhân ngồi xổm xuống gật đầu.
Dịch phu Từ Tam khó nhọc quay đầu nhìn con ngựa yêu đã chết ngay tại chỗ, rồi lại trông về hướng Long Hổ Sơn, khí cơ đứt đoạn, chết không nhắm mắt. Vị đạo sĩ trung niên khẽ thở dài, thay người dịch phu trẻ tuổi này khép mắt lại, lấy gói đồ xuống mở ra, bên trong là một cuộn thánh chỉ màu vàng tươi.
Tay phải cầm thánh chỉ, tay trái chắp sau lưng, mũi chân điểm nhẹ, thân hình như kinh hồng quán nhật, người đời không sao thấy rõ chân dung.
Vị đạo sĩ trung niên cứ thế đi thẳng, đến tận dưới vương kỳ chữ "Từ", y ném thánh chỉ ra rồi xoay người phiêu nhiên rời đi, giữa không trung, hai loạt mưa tên trái phải ngưng đọng lại, không tiến không lùi, đợi đến khi thân ảnh vị đạo nhân kia biến mất mới ầm ầm rơi xuống.
Năm đó, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, đạo sĩ áo vàng áo tím trên núi và thiết kỵ Bắc Lương dưới chân núi, cuối cùng cũng nhờ một đạo thánh chỉ này mà đổi lấy được sự bình yên vô sự quý giá.
