TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 528: Trong bát đến, trong bát đi (2)

Triệu Phiếu nước miếng chảy ròng ròng, chép miệng nói: “Các tiểu nương tử, mau vào trong bát của bản thế tử nào. Bản thế tử thương hoa tiếc ngọc nhất, nhất định sẽ từ từ ăn, từ từ thưởng thức.”

Từ Phượng Niên liếc thấy lão giả áo xám xuống ngựa, có ý muốn động thủ, rốt cuộc cũng mở miệng nói: “Triệu Phiếu, nói trước nhé, ngươi muốn cướp nữ nhân của ta thì được, nhưng đừng để đến lúc mỹ nhân chưa vào bát ngươi, mà trên người ngươi lại có mấy cân thịt rơi vào bát ta đấy.”

Triệu Phiếu lần đầu tiên nhìn kẻ xứ lạ này một cách đàng hoàng. Hắn đã quen với việc cướp đoạt nữ tử cùng tiếng khóc than thấu trời xanh của người nhà họ, thực sự là vô vị nhạt nhẽo, điều này khiến Thế tử điện hạ luôn có một nỗi u sầu của cao thủ tịch mịch.

Trong địa phận Quảng Lăng, ai mà chẳng sợ vỡ mật khi nhìn thấy thế trận sau lưng hắn. Thi thoảng có những thế gia vọng tộc có chút khí phách, cũng chỉ là phản kháng vô ích rồi bị trấn áp đẫm máu, sau đó nói mấy lời nhảm nhí về báo ứng. Thật sự chưa từng có anh hùng hảo hán nào đứng trước mặt hắn mà môi không run rẩy khi nói chuyện. Nhớ mấy năm trước có một đôi thần tiên hiệp lữ được giang hồ ca tụng, du ngoạn đến Quảng Lăng. Ban đầu Thế tử điện hạ không mang nhiều tùy tùng, chịu chút thiệt thòi nhỏ, lập tức quay về phủ dẫn theo mười mấy khách khanh cùng ba trăm thiết kỵ chặn đường đôi cẩu nam nữ định trốn chạy kia ở biên giới. Hắn trước tiên diễn một màn dâm loạn ngay trước mặt vị đại hiệp kia, tiếp đó lột da phu quân của nữ hiệp kia ngay trước mặt nàng, cuối cùng dùng một cây trường mâu đâm xuyên thân thể họ xâu lại với nhau, có lòng tốt cho họ làm một đôi uyên ương đoản mệnh. Cho đến nay Thế tử điện hạ vẫn nhớ ánh mắt thê lương diễm lệ của vị nữ hiệp thân hình đầy đặn kia, cùng giọt lệ căm hờn của kẻ được gọi là hiệp sĩ đó. Triệu Phiếu chép miệng ngẫm nghĩ, thật là sảng khoái, chuyện này còn sảng khoái hơn nhiều so với việc sủng hạnh nữ tử nhà ai đó thường ngày, quả là dư vị vô cùng.

Triệu Phiếu nghĩ đến điều này, ánh mắt nhìn mấy vị nữ tử kia càng thêm nóng bỏng, bắt đầu suy tính mấy trò mới mẻ chỉ mới nghĩ ra mà chưa thực hiện. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn liền theo thói quen đưa một ngón tay vào miệng, nói lầm bầm không rõ: “Đáng tiếc không có cơ hội gặp Từ ca ca, nghe nói Ngô Đồng Uyển của hắn có không ít vật báu, nếu không có thể mang ra so tài một phen. Huống hồ Từ ca ca còn có hai vị tỷ tỷ, bản thế tử thành tâm lấy lễ đối đãi, không ngại chia sẻ những nữ tử nhà mình, thiết nghĩ Từ ca ca cũng nên ra tay rộng rãi chút, đem hai vị tỷ tỷ cùng cả Ngô Đồng Uyển dâng ra, mới xem là phúc hậu.”

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất