TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành

Chương 578: Một hạt gạo nuôi trăm hạng người giang hồ (1)

Từ Phượng Niên miệng nhai một cọng cam thảo đã được tùy tiện dùng ngón tay gạt đi bùn đất, có lẽ là vì gần đống lửa, trên mặt hắn hiện lên ý cười ấm áp. Mười hai thanh phi kiếm: Huyền Giáp, Thanh Mai, Trúc Mã, Triêu Lộ, Xuân Thủy, Đào Hoa, Nga Mi, Chu Tước, Hoàng Đồng, Phù Du, Kim Lũ, Thái A.

Những cái tên này quả thật rất văn nhã, so với tên của đám nha hoàn ở Ngô Đồng Uyển như Khoai Lang, Dưa Chuột thì thanh tú hơn vô số lần.

Lần thứ hai xuất môn du lịch, những cao nhân hắn gặp cũng không ít. Thế tử điện hạ cứ như đứa trẻ ngông cuồng cầm vàng dạo chợ mà Phiên vương Triệu Nghị từng nói bên bờ Quảng Lăng Giang, thu hút vô số nhân vật đỉnh cao giang hồ. Những nhân vật phong lưu này, theo Thế tử điện hạ thấy, bất luận thân thủ ra sao, chỉ nói về tình người, vẫn không thể sánh bằng Lão Hoàng, cũng chỉ có lão già khoác áo da dê hay móc chân ngoáy mũi kia là có phần tương tự. Nếu đánh giá về phong thái cao thủ, Vương Tiên Chi của Võ Đế Thành như một đạo cầu vồng kinh thiên bay vào Đông Hải, khiến toàn bộ mặt nước biển gần đó dâng cao hai mươi trượng, cái gọi là lực bạt sơn hà, cũng chỉ đến thế mà thôi. Đại Quan Tử Tào Trường Khanh cũng rất hợp với hình tượng nho sĩ. Duy chỉ có vị Đào Hoa Kiếm Thần tặng kiếm này khiến Thế tử điện hạ có chút tiếc nuối. Trong lời đồn, Đặng Thái A cưỡi lừa, tay cầm cành đào, kiêm cả khí chất tiên phật. Nhưng sau khi gặp mặt, không chỉ dung mạo bình thường, mà còn thích cười, chỉ là một đại thúc trung niên khiến người ta cảm thấy vô hại, khác xa với Đào Hoa Kiếm Thần trong tưởng tượng.

Thế tử điện hạ đang miên man suy nghĩ, Công Tôn Dương lặng lẽ ngồi xuống, xách hai túi da bò đựng rượu mạnh. Thiếu niên Vương Đại Thạch thấy Từ công tử không có động tĩnh gì, sợ làm phật ý vị đại khách khanh có địa vị chỉ sau Lưu Lão Bang chủ và Tiêu Khương trong bang, vội vàng ho khan hai tiếng.

Công Tôn Dương liếc nhìn đệ tử Ngư Long Bang có căn cốt bình thường này, trên khuôn mặt khổ sở của hắn nở một nụ cười hiếm hoi như mặt trời mọc đằng tây. Hắn không vội nói chuyện với Từ Phượng Niên, mà chủ động hỏi Vương Đại Thạch vài chuyện vặt vãnh trong nhà. Vương Đại Thạch lúc này mới biết phụ thân mình từng là nửa đệ tử ký danh của Công Tôn khách khanh. Thực tế, năm đó Ngư Long Bang thu nhận Vương Đại Thạch chính là nhờ Công Tôn Dương hết lòng tiến cử. Bất kể là tông môn hay bang phái ở đẳng cấp nào, việc thu nạp bang chúng đều là đại sự, không thể xem nhẹ như chuyện lông gà vỏ tỏi.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất