Tô Tô nghe không rõ, lớn tiếng hỏi: “Lão đầu, nói gì vậy?”
Lão Phu Tử im lặng ngồi xuống, hồi lâu sau mới nói: “Phải dọn nhà rồi, đi về phương Nam.”
Tô Tô trợn mắt nói: “Chúng ta lấy đâu ra tiền? Vả lại, đi về phương Nam làm gì? Ở đây vốn đã rất tốt, không dọn!”
Lão Phu Tử dường như đau lòng vì hắn bất hạnh mà lại không chịu phấn đấu, cất cao giọng nói: “Ta nói dọn là dọn! Vì sao người ta thân ở phú quý mà còn chịu được khổ, ngươi lại không chịu được?!”
Bình thường Lão Phu Tử mắng thì cứ mắng, nhưng hôm nay có nữ tử ở đây, Tô Tô cũng có chút nóng nảy: “Đang có những ngày tháng yên ổn không sống, cớ gì lại bắt ta đi chịu khổ, phiêu bạt khắp nơi như chó nhà có tang, vui lắm sao?!”
