Hồng Thự cô độc đứng ngoài cung môn, một thân cẩm y không gió mà bay, viền mắt ươn ướt, con ngươi đỏ rực, năm ngón tay siết chặt thành trảo.
Gần như trong khoảnh khắc nhập ma.
Ngay cả khi thân cô cô của nàng qua đời, nàng cũng chưa từng như vậy.
Chẳng biết từ khi nào, một nam tử trung niên vác trên lưng hòm sách quen thuộc xuất hiện, lắc đầu với nàng.
Tay áo cẩm bào của Hồng Thự dần dần đứng yên lại.
