Kẻ dẫn đầu chính là Triệu Diêm, nhưng điều khiến Lý Quan, Lục Khanh Mi và những người khác kinh hãi là một vài người của Triệu Thiên Vương nhất mạch đi sau hắn đều mang trên mình những vết thương hết sức rõ rệt, có kẻ thậm chí còn gãy tay cụt chân, trông vô cùng thê thảm.
“Thương thế nặng đến vậy? Bọn chúng rốt cuộc đã gặp phải ‘Thủ Hộ Linh’ với quy mô lớn đến mức nào?” Lông mày của người Long Lân Mạch giật lên, vào khoảnh khắc này, bọn họ dường như đã hiểu được ý của Lý Lạc khi nói ‘Thủ Hộ Linh’ quá mạnh.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo và ngập tràn sát khí của Triệu Diêm cũng phóng tới từ xa, đương nhiên ánh mắt này gần như chỉ dán chặt vào người Lý Lạc, có thể thấy, hắn đã hận Lý Lạc đến tận xương tủy.
Người của Long Lân Mạch đến rồi sao.
Nhưng ngay sau đó, Triệu Diêm lại thấy đám người Long Lân Mạch, sắc mặt lập tức càng thêm sa sầm. Vốn dĩ hắn còn muốn xem có cơ hội nào tìm Lý Lạc tính sổ trước không, nhưng sự xuất hiện của Long Lân Mạch đã hoàn toàn dập tắt ý định này, dù sao lúc này người của Triệu Thiên Vương nhất mạch đã rút khỏi rừng núi.
