"Lý Lạc, ngươi lại không trốn đi?" Cao Hư Hãn của Thánh Trạch học phủ lộ vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Lạc, cất tiếng hỏi.
"Ngươi đứng cao như vậy, sợ chúng ta không thấy được sao?" Cố Cảnh của Cực Lôi Thánh Học Phủ cũng híp mắt lại, chậm rãi hỏi.
"Tiểu học đệ đẹp trai quá, gương mặt ưa nhìn thế này, tỷ tỷ đây cũng có chút không nỡ ra tay." Đồng Nhan của Thánh Nguyệt Học Phủ cười duyên một tiếng, mà theo tiếng cười khẽ của nàng, đôi gò bồng đảo trên thân hình nhỏ nhắn kia cũng rung lên theo đường cong đầy mời gọi.
"Tại sao phải trốn?" Đối mặt với ánh mắt của ba người, Lý Lạc thuận miệng nói.
Cao Hư Hãn ba người nghe vậy đều có chút buồn cười, vấn đề này, tự ngươi trong lòng không rõ sao?
