“Nguyên Thủy Chủng?”
Nghe thấy từ ngữ tuy xa lạ nhưng lại mang một khí tức vô cùng thần bí đột nhiên thốt ra từ miệng Lý Kinh Trập, Lý Lạc rõ ràng đã sững người hai giây, sau đó hắn thành thật lắc đầu, tỏ ý chưa từng nghe qua.
Lý Kinh Trập cũng không lấy làm lạ, bởi thông tin về Nguyên Thủy Chủng quá đỗi cao thâm, chỉ những người đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới này mới có thể biết được.
“Nguyên Thủy Chủng là gì?” Lý Lạc tò mò hỏi, hắn nhìn ra được, dường như cái gọi là Nguyên Thủy Chủng này, Lý Kinh Trập cực kỳ coi trọng.
Lý Kinh Trập trầm mặc vài hơi, sau đó đắn đo cất lời: “Ngươi có thể xem nó như là bảo vật quý giá nhất của thế giới này, được khí vận thế giới gia trì, trong lịch sử ghi lại, số lần Nguyên Thủy Chủng xuất hiện chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà sinh linh mang trong mình “Nguyên Thủy Chủng”, không ai không phải là tồn tại tuyệt đỉnh uy trấn một thời.”
