Vài hơi thở sau, thân ảnh đang cấp tốc lùi lại của Lý Uyên Sơn đột nhiên cứng đờ, tướng lực đang cuộn trào khắp toàn thân hắn cũng đột ngột dừng lại vào lúc này.
Lý Thanh Bách vội vàng nhìn sang, sắc mặt liền trở nên trắng bệch khi thấy một mũi quang đinh đang lẳng lặng lơ lửng ngay giữa hai hàng mày của Lý Uyên Sơn.
Nó tựa như một con rắn độc, chỉ cần Lý Uyên Sơn có bất kỳ động tĩnh nào, nó sẽ xuyên thủng đầu hắn ngay tức khắc.
Dù quang đinh chưa hề chạm vào cơ thể Lý Uyên Sơn, nhưng luồng khí sắc bén tỏa ra vẫn cứa vào mi tâm của hắn, để lại một vết máu đỏ tươi.
Lý Uyên Sơn nuốt nước bọt, không dám động đậy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
