Nhưng hắn không hề hoảng sợ, bởi vì trên bầu trời Lạc Tinh Đài có sự tồn tại của “Kim Lân Vân Long Trận”. Kỳ trận này do Lý Thiên Vương nhất mạch của bọn họ bỏ ra vô số thời gian và tài nguyên để tạo ra, đủ để chống lại sự xâm phạm của Vương cấp cường giả.
Lý Lạc ngẩng đầu, chỉ thấy khi đợt lưu tinh đen đầu tiên đến gần, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số vảy vàng, đồng thời mây mù cuồn cuộn, ẩn hiện như hình thành một long ảnh khổng lồ rộng mấy vạn trượng.
Long ảnh há to miệng, một giây sau, cột sáng long tức khổng lồ như một cây cột thần xuyên thủng bầu trời gào thét lao ra, những lưu tinh đen rơi xuống gần như bị bốc hơi trong nháy mắt, hóa thành hư vô.
Nơi cột sáng đi qua, ngay cả hư không cũng bị tan chảy thành những vệt đen kịt, rất lâu sau vẫn chưa hồi phục.
Lý Lạc, Khương Thanh Nga nhìn thấy đều lộ vẻ xúc động, dao động năng lượng tỏa ra từ cột sáng long tức đó khiến bọn họ ngửi thấy mùi vị của cái chết. Nếu đổi lại là bọn họ, e rằng dù dốc hết tất cả át chủ bài cũng không thể chống cự.
