Lý Lạc cười khổ lắc đầu, đại ca, nhị tỷ, còn có Lữ Thanh Nhi, Lý Linh Tịnh của hắn đều ở bên ngoài, hắn sao có thể một mình trốn trong thảo lư, ngồi nhìn bọn họ trải qua sinh tử ở bên ngoài được?
Tần Y ở một bên thì hỏi: "Tiền bối, vậy có thể để cho người bên ngoài đều tiến vào thảo lư lánh nạn không?"
Bạch Viên rung rung tẩu thuốc, có chút bất đắc dĩ thở dài: "Ta chỉ là một tàn lưu vật, làm sao có thể thay đổi được quy tắc của thảo lư? Bọn họ không có lệnh bài, không vào được đâu."
Lý Lạc nghe vậy, cũng không nói thêm gì nữa, chắp tay nói: "Tiền bối hảo ý, vãn bối xin nhận, nhưng vãn bối còn có thân nhân bạn bè ở bên ngoài, ta không thể bỏ lại bọn họ."
Tần Y trầm mặc một chút, cũng khẽ nói: "Ta cũng có tộc nhân ở bên ngoài, nếu bỏ bọn họ mà đi, thật sự trong lòng khó an."
