Khi giọng Triệu Kim Ô vừa dứt, các cường giả đỉnh cấp của các phe có mặt đều đưa mắt nhìn về phía Lý Lạc, ánh mắt có phần ngưng lại. Có thể khiến một Vương cấp cường giả ra tay, đó tuyệt đối không phải là chuyện tầm thường. Dù lời của Triệu Kim Ô phần nhiều chỉ là phỏng đoán, nhưng không thể phủ nhận rằng, nó đã khơi dậy sự tò mò của mọi người.
Nếu Vương cấp cường giả kia thật sự nhắm vào Lý Lạc và Lý Linh Tịnh, vậy trên người bọn họ có thứ gì mà lại có thể khiến một Vương cấp cường giả phải thèm muốn?
Phải biết rằng, ngay cả những Thượng phẩm Hầu có danh tiếng không nhỏ ở Thiên Nguyên Thần Châu như bọn họ, e rằng cũng khó có thể thu hút được sự chú ý của một Vương cấp cường giả.
Bị nhiều Phong Hầu cường giả như vậy nhìn chằm chằm, Lý Lạc cũng cảm nhận được một áp lực vô hình bao phủ lấy mình. Nếu là kẻ tâm chí không kiên định, chỉ riêng dưới những ánh mắt sắc bén này thôi cũng đã đủ khiến hai chân run rẩy, khó mà đứng vững.
Thế nhưng sắc mặt Lý Lạc vẫn khá bình tĩnh, dù sao trước đây hắn đã từng chịu đựng uy áp của cả Vương cấp cường giả, những vị Thượng phẩm Hầu ở đây tuy cũng là đại nhân vật vang danh khắp Thiên Nguyên Thần Châu, nhưng muốn khiến hắn thất thố sợ hãi thì e là không thể.
