Khi tiếng cười vặn vẹo quái dị của Tần Liên vang vọng giữa đất trời, Lý Lạc và Khương Thanh Nga không chút do dự lao vút về sau, chỉ bằng hai người bọn hắn căn bản không thể là đối thủ của Tần Liên, hiện tại chỉ có thể cùng những người khác hội hợp, xem có thể liên hợp lực lượng của mọi người để hơi chống lại ả hay không.
Hơn nữa, Lý Lạc không hề nghi ngờ sát tâm của Tần Liên đối với hắn, người đàn bà điên này lúc bình thường đã hận không thể giết hắn, hiện tại lại rơi vào ô nhiễm, cảm xúc tiêu cực bị phóng đại vô hạn, cỗ sát ý kia, e rằng đã đạt đến một mức độ cực kỳ đáng sợ.
Hai người thi triển tốc độ đến cực hạn, xé gió tạo thành những tiếng nổ vang vọng trên bầu trời.
"Chạy thoát được sao?"
Đôi mắt xoáy đen như vực sâu của Tần Liên nhìn hai người đang thối lui, ả cười lạnh lùng, búng tay một cái, chỉ thấy không gian lập tức vỡ ra, hai đạo hắc viêm tỏa liên mang theo năng lượng ba động đáng sợ, trực tiếp hướng về phía hai người mà đánh tới.
