Tiếng cười âm lãnh của Vô Diện Minh Vương vang vọng khắp đất trời, khiến Tần Bạch Ngạn, Lý Thanh Bằng cùng những người khác có mặt tại đó biến sắc. Bọn họ cảm nhận được khí tức đáng sợ toát ra từ kẻ đó.
Trong khoảnh khắc, mọi người vội vàng thối lui.
Gương mặt trống rỗng quỷ dị của Vô Diện Minh Vương chậm rãi xoay chuyển, rồi khóa chặt lấy Lý Lạc. Tiếng cười vang lên: “Tiểu tử, ngươi chính là mục tiêu của ta, làm sao có thể để ngươi thoát được.”
Bị một tồn tại song quan vương như Vô Diện Minh Vương nhìn chằm chằm, Lý Lạc lập tức cảm thấy lòng tràn ngập hàn ý, nhưng trên mặt hắn không hề lộ vẻ sợ hãi, chỉ là bàn tay chậm rãi nắm chặt chuôi đao.
Đối phương nhắm vào hắn, vậy rất có thể là do nghi ngờ hắn là nguyên thủy chủng.
