“Vạn Tướng Chủng?!”
Theo lời Đạm Đài Lam vừa thốt ra, ánh mắt Lý Lạc chợt ngẩn ngơ, rồi lại tràn đầy mờ mịt, bởi hắn chưa từng nghe qua cái tên này.
Ngay cả Lý Kinh Trập cũng chưa từng nhắc đến vật ấy.
Chẳng qua, hắn lại cảm nhận được kim luân tàn khuyết thần bí trong cơ thể mình lúc này phát ra tiếng oanh minh khe khẽ, tựa như bị từ ngữ đã bị tuế nguyệt che lấp này dẫn động.
Nửa khắc sau, cảm xúc của Lý Lạc dần khôi phục, hắn lẩm bẩm hỏi: “Ta chỉ từng nghe qua Thánh Chủng và Nguyên Thủy Chủng, cái gọi là Vạn Tướng Chủng này, rốt cuộc là gì?”
