Lý Lạc kéo suy nghĩ trở về, nói: “Hi Thiền đạo sư, các vị đợi ta ở đây là có tính toán gì sao?”
Hi Thiền đạo sư muốn nói lại thôi, rồi Tào Thánh đạo sư bên cạnh cười hì hì, nói: “Nàng da mặt mỏng, ngại ngùng, để ta nói cho. Ngươi cũng thấy rồi đó, Thánh Huyền Tinh học phủ chỉ phái ba người chúng ta, đội hình này so với các Thánh học phủ khác quả thực quá tồi tàn, sức cạnh tranh cũng rất thấp. Theo tình hình này, chúng ta e rằng không thể đi xa trong Thiên Kính Tháp. Vậy nên không biết ngươi có nguyện ý lấy danh nghĩa Thánh Huyền Tinh học phủ, cùng chúng ta lập đội hay không?”
Gò má trắng ngần của Hi Thiền đạo sư khẽ ửng hồng, lập đội gì chứ, nói thẳng ra là muốn ôm đùi Lý Lạc, đi theo hắn kiếm chút cơ duyên, nhưng lời này nàng sao có thể nói ra.
Lý Lạc nghe vậy thì có chút kinh ngạc, nói: “Ta có thể lấy danh nghĩa Thánh Huyền Tinh học phủ tham gia Thiên Kính Tháp sao?”
Theo quy tắc hắn biết, dường như chỉ có đạo sư của Thánh học phủ mới có tư cách tiến vào Thiên Kính Tháp.
