Đội ngũ đột ngột xuất hiện trước mắt khiến Hy Thiền, Tào Thánh và những người khác đều nhíu chặt mày. Nữ tử kiều mị dẫn đầu có khí thế quá hung hãn, rõ ràng là kẻ đến không có thiện ý.
Đây là nhằm vào Lữ Thanh Nhi.
Trong đôi mắt đẹp của Lữ Thanh Nhi có hàn khí lạnh lẽo tuôn ra, nàng nhìn chằm chằm nữ tử kiều mị kia, lạnh nhạt nói: “Lữ Như Yên, ta đi đâu, có can hệ gì tới ngươi?”
Quả nhiên như Lý Lạc đã đoán, nữ tử kiều mị trước mắt này chính là Lữ Như Yên.
Lữ Như Yên nghe vậy, khẽ bĩu môi đỏ mọng, cười duyên nói: “Dù sao cũng là kẻ từ Ngoại Thần Châu hẻo lánh trở về, một chút lễ nghi cũng không hiểu, ít nhất cũng nên gọi một tiếng tỷ tỷ chứ.”
