Một sứ giả truyền tin mình đầy bụi đất, vội vã chạy đến công phòng của Trần Bình An.
Vừa thấy Trần Bình An, y liền quỳ rạp xuống đất.
“Thuộc hạ phụ sự ủy thác, xin đại nhân trách phạt!”
“Đứng dậy đi.”
“Vâng.” Người nọ cung kính đứng dậy, cúi đầu đứng sang một bên, không dám nhìn Trần Bình An.
