Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng oanh minh dữ dội, tựa như sấm rền, không ngừng nổ vang trong cơ thể Trần Bình An.
Phảng phất như có gông xiềng quan ải nào đó, trong sâu thẳm cốt huyết của hắn, đã bị triệt để đánh nát. Sau mỗi tiếng oanh minh, đều kèm theo tiếng "rắc rắc" vỡ vụn của gông cùm được mở ra.
Mạch máu của Trần Bình An như thủy ngân nóng chảy phồng lên nhảy múa, khớp xương sống lưng từng tầng mở ra, khí huyết thăng đằng, long tích đại khai. Trên da thịt của hắn, bắt đầu thẩm thấu ra huyết quang kỳ dị, tựa như máu mủ cặn bã bị bài trừ ra ngoài.
Trong cơ thể Trần Bình An, đang xảy ra biến hóa long trời lở đất.
