Thời gian hao tốn cho lần đột phá này lâu hơn nhiều so với Trần Bình An tưởng tượng. Bất tri bất giác, bên ngoài trời đã sáng rõ, cũng đến lúc phải lên đường.
Trần Bình An thần sắc khẽ động, liền đứng dậy bước ra khỏi phòng. Với cảnh giới hiện giờ của hắn, chỉ một đêm không ngủ, căn bản chẳng ảnh hưởng gì.
“Lên đường! Xuất phát!”
Trong một tiếng hô vang dội, các kỵ sĩ tập hợp, đội ngũ hùng hậu rời khỏi dịch quán.
Từ đêm khuya hôm qua đến nay, tính ra thì thời gian nghỉ ngơi của mọi người cũng chỉ có hai ba canh giờ. Nhưng lần chi viện này, quý ở tốc độ, tự nhiên mọi việc đều lấy việc lên đường làm trọng. Có điều, đối với bọn họ mà nói, khoảng thời gian nghỉ ngơi này tuy không nhiều, nhưng cũng xem như là đủ!
