Ngồi trên xe ngựa đến Cố gia, Trần Bình An nhắm mắt, từng cảnh tượng lần lượt hiện lên trong đầu hắn.
Những chiến tích hắn đạt được ở Lôi Minh sơn mạch đã được ghi lại thành công trạng, đăng ký vào sổ. Đợi Trấn Phủ Ty của Thương Long Châu xét duyệt xong sẽ ban phát công huân.
Ngày đó, khi hắn lấy đầu của Du Tây Hải và những người khác ra, sự chấn động của Ngô Bản Thanh và Cốc Lộ Bình hiện rõ mồn một. Dù hai người họ mưu sâu kế hiểm, rất nhanh đã che giấu cảm xúc.
Nhưng cảm xúc thoáng qua đó vẫn không thể qua được mắt của Trần Bình An.
Phản ứng của hai người tuy có phần kinh ngạc trước chiến lực của hắn, nhưng dường như không hoàn toàn là vậy.
